Sài Gòn Tiếp Thị hay những hẹn hò chưa khép lại

Hôm nay báo Sài Gòn Tiếp Thị ra số cuối cùng, khép lại những hẹn hò của một nhóm làm báo với nhiều độc giả yêu mến họ. Không dám nói là với sự "kết liễu" oan nghiệt này, người làm báo ở Việt Nam đã hết cách luồn lách để cho ra những bản tin tốt, nhưng ở khía cạnh nào đó, SGTT đã chạm đến cái ranh giới kiểm duyệt không thể vượt qua của làng báo.

Ảnh: Xuân Hường
Nếu giả thuyết đó đúng thì SGTT là đỉnh cao báo chí không ai có thể vượt qua nữa, trong cơ chế kiểm duyệt này. Nhưng ngay cả khi đã là đỉnh cao thì SGTT vẫn chỉ là đỉnh cao trong một không gian báo chí quá chật hẹp. Tờ báo không thể thỏa mãn được nhu cầu của độc giả, nhất là nhu cầu được đọc những bản tin thẳng thắn, vạch mặt chỉ tên, không ngại va chạm với ngay cả các vấn đề chính trị bị cho là nhạy cảm.

Truyền thông lề trái lâu nay bổ khuyết vào sự thiếu hụt này nhưng không đủ. Họ có sự can đảm đáng khâm phục, nhiều người có kiến thức uyên thâm, nhưng phần nhiều không có kỹ năng của những người làm báo chuyên nghiệp, vốn đòi hỏi phải đáp ứng những nguyên tắc báo chí tương đối khắt khe. (Nói như vậy không có nghĩa cứ là nhà báo lề phải thì đáp ứng được những nguyên tắc đó)

Sẽ là điều tuyệt vời nếu những nhà báo có chuyên môn như của SGTT (cũ) phá bỏ cái ranh giới kiểm duyệt, tự mình bước sang không gian phi kiểm duyệt và gây dựng một tờ báo độc lập; còn các cây viết của truyền thông lề trái thì bổ khuyết kỹ năng báo chí. Đó sẽ là đỉnh cao mới đầy hứng khởi của báo chí sau năm 75. Mong lắm thay!

Comments

Popular posts from this blog

Trao đổi với Hoàng Thị Nhật Lệ và Đông La về Tuyên bố 258

Từ sông Tamsui nghĩ về sông Tô Lịch

Việt Tân