Posts

Showing posts from November, 2010

Viết cho Hằng, Ngọc Anh và cho chính mình

Image
Khi chú viết những dòng này thì các cháu đã ngủ say lắm rồi. Lại một ngày nữa trong tuổi thơ êm đềm và đẹp đẽ của các cháu qua đi. Ở làng quê yên ả đó, các cháu đang có tất cả. Có ông bà, cha mẹ và cả một đại gia đình tràn đầy yêu thương. Có một con đường làng thơ mộng nơi các cháu có thể chơi ô ăn quan với những đường kẻ ngang dọc. Cũng con đường ấy dẫn đến cánh đồng mà chú chắc rằng, sau này lớn lên, các cháu sẽ không thấy nó rộng lớn như bây giờ nữa đâu. Cây nhãn của bà, mà các cháu gọi là cố, vẫn luôn ở đó, nơi các cháu vẫn chơi. Mùa hè, các cháu sẽ thấy mọi người trèo lên hái nhãn, đóng vào những bì to gấp đôi người các cháu. Các cháu sẽ đứng ở dưới gốc cây, chỉ trỏ, la hét và nhõng nhẽo, sẽ ăn nhãn cho đến khi rát lưỡi thì thôi.