Posts

Showing posts from July, 2013

Đảng cộng sản Việt Nam và công cuộc Đổi màu

Image
Nguồn ảnh: Internet.  Lời bình cho ảnh: Độc quyền kinh tế thì nhà sản xuất không cần quan tâm đến người tiêu dùng. Độc quyền chính trị thì nhà chính trị không cần quan tâm đến cử tri.  Xét về khoản này thì chính trị Việt Nam lạc hậu hơn nền kinh tế ít nhất 27 năm, bởi nền kinh tế đã được phi độc quyền hoá từ năm 1986, còn chính trị thì không. Đêm trước Đổi mới người ta chỉ nghe thấy tiếng sôi từ những cái bụng đói, còn bây giờ người ta nghe thấy một thứ tạp âm, phức tạp hơn đêm trước Đổi mới rất nhiều, trong khi chiếc áo Đổi mới đã quá chật. 

Sự tin tưởng - chất dinh dưỡng cho cái tốt nảy mầm

Dư luận xung quanh Nguyễn Thùy Linh cho thấy chúng ta đang sống trong một xã hội đầy sự nghi kỵ và đố kỵ. Nghi kỵ lẫn nhau vì nỗi ám ảnh quá lớn về cái bóng ma của công an mật. Đố kỵ vì sự nổi lên quá nhanh và đầy thuyết phục của một cô bé tự nhận là 20 tuổi. Nó có vẻ làm cho nhiều ngôi sao gạo cội cảm thấy không thoải mái. Riêng một số bạn hải ngoại và Tây học thì không tiếc lời so sánh hiện tượng họ cho là bất bình thường và bệnh hoạn này với nền dân chủ tự do tuyệt vời mà các bạn ấy được hưởng, với tất cả sự trịch thượng và nguy hiểm của kẻ tự coi mình là bề trên.  Cho dù Thùy Linh có là công an mật, tôi vẫn dành cho những ý kiến của cô ấy sự trân trọng. Một mình "viên công an" này đã truyền được một thứ cảm hứng lành mạnh hơn tất cả những gì mà những kẻ tỉnh táo đầy nghi kỵ và đố kỵ có thể làm được. Nếu những người tự cho là cấp tiến không thể đáng yêu hơn một viên công an, thì những thứ các bạn hô hào chẳng có giá trị gì hơn ngoài một thứ trang sức vô duyên lủng lẳn