Những cánh buồm

Bài thơ này tôi được học từ năm lớp 6 hay lớp 7. Không thể quên được hình ảnh ánh nắng chảy đầy vai, tôi mang theo bài thơ trong tim mãi cho đến bây giờ. Giờ đây tôi đã biết nhiều hơn về tác giả Hoàng Trung Thông, về vai trò của ông trong đời sống văn nghệ-chính trị Việt Nam thời Tố Hữu với những mảng sáng tối khác nhau, nhưng bài thơ "Những cánh buồm" vẫn là những gì trong sáng và gợi lên trong tôi những thổn thức đặc biệt về cha và về con. Yêu hình ảnh cậu bé khao khát cưỡi cánh buồm trắng bao nhiêu, tôi càng lắng lòng mình lại với hình ảnh trầm ngâm của người cha bấy nhiêu. Đó là một cảm giác phức tạp, khi tôi cùng lúc đặt mình ở vị trí của người cha lẫn người con. Nhớ về cha với cả một thời trai trẻ nghèo khó và vất vả, tôi cũng chợt nhớ ra rằng, đến một lúc nào đó, tôi cũng sẽ ngồi trâm ngâm trước biển, nghĩ về những ước mơ dang dở thời trai trẻ của mình, và... gặp lại mình trong tiếng ước mơ con.

Tác giả: Hoàng Trung Thông

Hai cha con bước đi trên cát
Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh
Bóng cha dài lênh khênh
Bóng con tròn chắc nịch.

Sau trận mưa đêm rả rích
Cát càng mịn, biển càng trong
Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng
Nghe con bước, lòng vui phơi phới.

Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:
“Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,
Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”
Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:
“Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa,
Sẽ có cây, có cửa, có nhà
Vẫn là đất nước của ta
Ở nơi đó cha chưa hề đi đến.”

Cha lại dắt con đi trên cát mịn,
Ánh nắng chảy đầy vai
Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời
Con lại trỏ cánh buồm xa hỏi khẽ:
“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,
Để con đi!”

Lời của con hay tiếng sóng thầm thì
Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm
Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận
Cha gặp lại mình trong tiếng ước mơ con.

Comments

  1. Bài thơ hay quá, đã lâu lắm rồi mới được đọc lại bài thơ này. Cảm thấy ấm áp vô cùng.

    ReplyDelete
  2. nhớ lại thời tuổi thơ...

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

Trao đổi với Hoàng Thị Nhật Lệ và Đông La về Tuyên bố 258

Từ sông Tamsui nghĩ về sông Tô Lịch

Việt Tân