Búa liềm và sự ngơ ngác của niềm tin
Xưa có thời Đảng tôn thờ Liên Xô và bắt nhân dân tôn thờ theo, đến khi Liên Xô sụp đổ năm 1991 thì Đảng không ngớt lời phê phán mô hình sai lầm đó, để cho nhân dân ngơ ngác. Xưa có thời Đảng tôn thờ Trung Quốc và bắt nhân dân tôn thờ theo, đến khi Trung Quốc đánh Việt Nam năm 1979 thì Đảng công bố sự thật về quan hệ với Trung Quốc và gọi Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp, nhân dân lại ngơ ngác lần nữa. Xưa có thời Đảng gọi Việt Nam Cộng hòa là Ngụy quân, Ngụy quyền, là thứ rác rưởi cần phải bị loại trừ và bắt nhân dân tuyệt đối tin vào điều đó, đến giờ Đảng công khai công nhận Việt Nam cộng hòa là một quốc gia độc lập, có chủ quyền, nhân dân lại ngơ ngác thêm lần nữa. Lại có thời, sau khi gọi Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp, Đảng lại đội Trung Quốc lên đầu một lần nữa với 16 chữ vàng và bắt nhân dân tin theo, đến giờ khi Trung Quốc cắm giàn khoan 981 ngoài biển thì Đảng lập tức chửi Trung Quốc như một phường thối tha và bỉ ổi. Nhân dân... ngơ ngác toàn tập.