Posts

Showing posts from September, 2013

Trao đổi với Hoàng Thị Nhật Lệ và Đông La về Tuyên bố 258

20/9/2013 - Tôi đọc các bài viết, bài trả lời phỏng vấn của blogger Hoàng Thị Nhật Lệ và bài viết “Đoan Trang – tuổi nhỏ nhưng sai lầm không nhỏ” trên blog của tác giả Đông La với nhiều cảm xúc và suy nghĩ đan cài. Bài của Đông La sau đó được đăng trên báo Văn nghệ ngày 19-9-2013 nhưng tôi chưa được đọc bản này. Thực tiễn sinh hoạt chính trị ở Việt Nam đang ngày càng đa sắc, và tôi chắc sẽ là sự hối tiếc lớn cho bất cứ nhà sử học nào không có ý định nghiêm túc về việc lưu giữ lại những tháng ngày sôi động này cho hậu thế. Tôi là người không phản đối nhóm Tuyên Bố 258 hay nhóm Phản Bác Tuyên Bố 258. Họ đều đang thực hiện quyền con người và quyền công dân của mình. Ngay cả các dự luật được trình Quốc hội thông qua cũng có người bỏ phiếu thuận, người bỏ phiếu chống, thì việc một tuyên bố chính trị của nhóm 258 bị phản đối là bình thường. Với tư cách là một người ủng hộ “Mạng lưới blogger Việt Nam” và Tuyên Bố 258, tôi muốn trao đổi lại với blogger Hoàng Thị Nhật Lệ  và tác giả

Bố tôi, anh bán tào phớ, và tôi

Dạo này, thi thoảng tôi rất nhớ một anh bán tào phớ ở vỉa hè đường Trần Hưng Đạo, đối diện Nhà xuất bản Giáo dục và ngay gần cổng tạp chí Tia Sáng. Khi còn là phóng viên ở đây năm 2012, tôi hay gặp anh vào những giờ cơm trưa. Anh có một chiếc xe đạp, chở một thùng tào phớ đằng sau và đứng cố định một chỗ. Anh luôn đội một chiếc mũ cối xanh, quần âu, áo sơ mi cũ dài tay bỏ ngoài quần và đi dép lê trắng. Rất tề chỉnh. Anh bán tào phớ này khoảng 30 tuổi, dáng người hơi đậm, khuôn mặt anh rất phúc hậu với đôi mắt sáng. Mỗi lần có khách đến, anh luôn cười nhẹ nhàng và phục vụ rất tận tụy. Không gì giấu được sự lam lũ của anh.  Tôi không thể quên được những ngày cuối xuân năm đó, khi tiết trời vẫn còn se lạnh và nắng vừa trở lại trên những hàng cây, dáng anh cần mẫn bên thùng tào phớ khiến cho bất cứ ai cũng có thể cảm thấy những giọt mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt lam lũ này. Một vài lần ăn trưa xong, tôi gọi một ly nước rẻ tiền nhất của quán café gần đó, lặng lẽ nhìn anh cho đến giờ là