Posts

Showing posts from May, 2013

8 sự thật về Hồ Chí Minh

Hôm nay nhân vụ Phương Uyên, nhà cháu nghĩ lại thấy Hồ Chí Minh thật tội nghiệp! Kẻ thì dùng mỹ từ tôn ông lên làm thánh, kẻ thì xúc phạm nặng nề và vẽ ông thành quỷ. Việc làm của bọn họ tuy có vẻ trái ngược nhau, nhưng đều đưa đến một hậu quả to tổ bố, đó là bóp méo Hồ Chí Minh. Sau đây là một vài chi tiết trong cuộc đời Hồ Chí Minh được sắp xếp theo trình tự thời gian mà nhà cháu sưu tầm được, cũng như tìm cách diễn đạt theo ngôn ngữ bình thường (không lăng xê cũng không lăng mạ), hầu các cụ:

Trái tim tôi là bến - Thơ Bắc Phong, nhạc Phan Văn Hưng

Image
Một bản thu khác cũng rất hay:  Trái tim tôi là bến Lời bài hát: Buồm của anh rách nát bởi bao đợt sóng nhồi thì xin anh hãy vá bằng những miếng da tôi  Ngòi của anh đã gẫy hãy mài trên xương tôi chấm máu tôi mà viết về lương tâm con người  Buồm của anh rách nát bởi bao đợt sóng nhồi thì xin anh hãy vá bằng những miếng da tôi  Ngòi của anh đã gẫy hãy mài trên xương tôi chấm máu tôi mà viết về lương tâm con người 

Hoa tigôn - Lưu Quang Vũ

(Tặng Giang) Nhà văn xưa tôi yêu mến mê say Nay già lão được chính quyền sủng ái Lưng còng xuống quên cả lời mình nói Phản bội những điều trong cuốn sách thiêng liêng Bác tôi chỉ huy trinh sát trung đoàn Người anh hùng tuổi thơ tôi thán phục Nay thủ trưởng một văn phòng lớn Suốt ngày lau xe đạp chữa đèn pin Cô bé tôi yêu giờ đã lấy chồng Béo tốt càu nhàu tẻ nhạt Thằng bạn nhỏ cùng vui đùa thuở trước Cụt hai chân từ mặt trận lê về Chỉ lũ chim xưa vẫn đập cánh bên hè Hoa tigôn đẫm nước Hoa tigôn của T.T.K.H. Bài thơ thời đi học nhớ không em Bài thơ đắng cay tuy điệu mà buồn Nay đọc lại chẳng còn rơi nước mắt Hoa tigôn như trái tim vỡ nát Chết âm thầm dưới những bước chân quen.

Chúng ta – Một thế hệ lạc lõng

Đọc được bài viết hay, tôi đăng lại với mong ước rằng những bậc phụ huynh nào đọc được sẽ sớm nhận ra điều họ cần làm trong cuộc sống hôm nay là giải phóng cho ước mơ của con cái họ, và cũng mong rằng những người trẻ đọc được sẽ bớt đơn độc hơn trên hành trình thực hiện ước mơ của mình. Thực ra người trẻ đâu có đơn độc, chỉ vì chúng ta chưa tìm thấy nhau mà thôi. Các bậc phụ huynh, nếu không thể dũng cảm thoát ra khỏi những giá trị cũ và cổ vũ cho người trẻ lên đường, thì cũng hãy đứng sang một bên và nhường đường lại cho người trẻ, để cho họ tự quyết định, tự chịu trách nhiệm với tương lai của chính mình và tương lai của xã hội. Đó là tương lai của những người trẻ hôm nay, không phải là tương lai của các bậc phu huynh. Điều dễ hiểu ấy không nhất thiết phải trả giá bằng quá nhiều nước mắt. *** Tác giả: Hà Thủy Nguyên Nếu tôi nói với các bạn rằng chúng ta – những thanh niên sinh ra vào cuối thế kỷ 20 và lớn lên vào đầu thế kỷ 21 – là một thế hệ lạc lõng, có thể các bạn cho rằng tô

Em Uyên

Image
Hôm nay đọc thư mẹ Uyên gửi cho em, chỉ thấy những dòng chữ ướt nhòe. Em mới hai mươi mốt tuổi. Bằng tuổi em, mình còn là một đứa trẻ ham chơi hơn ham học, chẳng khi nào đủ can đảm và kiến thức để vặn lại những thứ ngây ngô người ta dạy cho ở trường. Ngày qua ngày, mình chọn những niềm vui bé nhỏ, những cảm xúc hời hợt, cố tô vẽ cho manh chiếu hẹp của mình thật sặc sỡ và giả vờ đó là hạnh phúc của đời mình. Đáng thương thay cho mình, những cảm xúc đó chưa bao giờ khỏa lấp được những khoảng trống vô hình không thể lý giải. Rồi mình cũng đi phượt, đi chơi đây đó, đôi ba lần gì đó, thử tìm kiếm một điều gì đó thật vừa vặn. Cũng ruộng đồng bát ngát, cũng đỉnh núi chơi vơi, cũng những cung đường hơi hơi ngoằn ngoèo một tý, không hoành tráng như chúng bạn, nhưng có lẽ đủ để hiểu rằng nó chẳng thể mang lại cho mình cảm xúc gì đặc biệt. Mình cũng tập tành chụp ảnh một dạo. Chổng mông, quỳ gối, nằm trườn ra đường bấm lấy bấm để rồi về kì cạch lọc ra vài ba khung hình, háo hức nghĩ ra một cá