Posts

Showing posts from January, 2009

Đêm Hà Nội nhớ

Tác giả: Bùi Sim Sim Xa một tuần có lâu quá không anh Sao em thấy ngày cứ dài đến thế Đêm Hà Nội thơm nghẹn lòng hoa sữa Ngôi sao em ngân ngấn khóc chân trời. Ngày xa anh em bỗng hóa đơn côi Gió cũng chẳng vô tình đi ngang cửa Một chiếc lá rơi cũng làm em bối rối Úp mặt lên trăng mới biết trăng gầy. Hà Nội bồng bềnh trôi theo heo may Ánh trăng nhớ về một thời mê đắm Thơ em xuống dòng Buồn nghiêng dấu lặng Nỗi nhớ về anh lấp mãi không đầy...

Chia tay người Hà Nội

Tác giả: Bùi Thanh Tuấn Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa Cái rét đầu đông giật mình bật khóc Hoa sữa thôi rơi mỗi chiều tan học Cổ Ngư xưa lặng lẽ dấu chân buồn Trúc Bạch giận hờn phía cuối hoàng hôn Để con nước thả trôi câu lục bát Quán cóc vẹo xiêu dăm ba tiếng nhạc Phía Hồ Tây vọng lại một câu Kiều Hà Nội trời buồn nhớ mắt người yêu Nhớ góc phố nhớ hàng me kỷ niệm Nhớ buổi chia tay mắt đầy hoa tím Ngõ hoa giờ hút dấu gót hài xưa Hà Nội mùa này nhớ những cơn mưa… Cuối năm 1992

Một chiều ngược gió

Tác giả: Bùi Sim Sim Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi Ngược lòng mình tìm về nông nổi Lãng du đi vô định cánh chim trời Em ngược thời gian, em ngược không gian Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh

Viết cho người đến sau

Tác giả: Lê Hoài Vũ * "Chị cũng đã từng yêu anh ấy như em Chỉ có khác chị là người đến trước Khóc làm chi em cho má hồng thấm ướt Anh ấy vụng về chẳng biết dỗ dành đâu Có một thời chị cũng thích giận nhau Đo hết yêu thương theo chiều dài giận dỗi Để một lần chị vô tình mắc lỗi Một lần thôi, thế rồi ... mãi mãi xa

Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu

Tác giả: Chưa rõ Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu Nhưng không phải yêu nhau, Mà là yêu người khác. Anh sẽ nắm tay một người con gái Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa Nhưng đi đưa áo cho một chàng trai khác… Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em Anh rồi cũng chẳng còn ghen, Những chỗ không anh, em diện màu áo mới. Tại đường phố đông người Nên chúng mình cứ mặc sức lướt qua nhau.

Những phút xao lòng

Tác giả: Thuận Hữu Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu (Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ) Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không có được Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn

Thế hệ tôi, một thế hệ cúi đầu

Tác giả: Gia Hiền Thế hệ tôi, một thế hệ cúi đầu Cúi đầu trước tiền tài, cúi đầu sau mông người khác Cúi đầu trước chính mình, cúi đầu bạc nhược Chỉ ngầng đầu... ...vì... ...đôi lúc... ...phải cạo râu! Thế hệ tôi, cơm áo gạo tiền níu thân sát đất Cuộc sống bon chen Tay trần níu chặt Bàn chân trần không dám bước hiên ngang.

Sao chúng ta ngồi đây, dưới bóng cây này?

Tác giả: Phạm Tường Vân Sao chúng ta ngồi đây, dưới bóng cây này? Bông lơn những điều vớ vẩn Như diễn viên nghiệp dư của vở kịch xoàng Anh đã chẳng ôm em vào lòng như mọi lần bởi nếu làm thế, anh sợ sẽ ghì em quá chặt Để nén những gì đang vỡ vụn trong anh Em cũng chẳng ngồi sát bên, hôn anh cái hôn vị trái cây Rất có thể khiến môi anh bật máu

Tự hát

Tác giả: Xuân Quỳnh Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng Trái tim em anh đã từng biết đấy Anh là người coi thường của cải Nên nếu cần anh bán nó đi ngay Em cũng không mong nó giống mặt trời Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống Lại mình anh với đêm dài câm lặng Mà lòng anh xa cách với lòng em

Thơ tình cuối mùa thu

Tác giả: Xuân Quỳnh Cuối trời mây trắng bay Lá vàng thưa thớt quá Phải chăng lá về rừng Mùa thu đi cùng lá Mùa thu ra biển cả Theo dòng nước mênh mang Mùa thu và hoa cúc Chỉ còn anh và em

Hoa cỏ may

Tác giả: Xuân Quỳnh Cát vắng sông đầy cây ngẩn ngơ Không gian xao xuyến chuyển sang mùa Tên mình ai gọi sau vòm lá Lối cũ em về nay đã thu Mây trắng bay đi cùng với gió Lòng như trời biếc lúc sang hè Đắng cay gửi lại bao mùa cũ Thơ viết trôi dòng theo gió xa Khắp nẻo giăng đầy hoa cỏ may Áo em sơ ý cỏ găm đầy Lời yêu mỏng mảnh như lời khói Ai biết lòng người có đổi thay?!

Hát ru chồng những đêm khó ngủ

Tác giả: Xuân Quỳnh Anh không ngủ được ư anh? Để em mở quạt quấn mành lên cho Lặng sao cái gió mặt hồ Ghét sao cái nóng đầu mùa đã ghê! Đoàn thương binh mới trở về Đánh nhau trước cửa hàng bia lúc chiều Anh không ngủ được anh yêu? Nghe chi con lũ đang chiều nước dâng

Có một thời như thế

Tác giả: Xuân Quỳnh Có một thời vừa mới bước ra Mùa xuân đã gọi mời trước cửa Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia. Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn Trang nhật ký xé trăm lần lại viết Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau

Con chả biết được đâu

Tác giả: Xuân Quỳnh (Thơ xuân cho con) Mẹ đan tấm áo nhỏ Bây giờ đang màu xuân Mẹ thêu vào chiếc khăn Cái áo và cái lá Cỏ bờ đê rất lạ Xanh như là chiêm bao

Chồi biếc

Tác giả: Xuân Quỳnh Dưới hai hàng cây Tay ấm trong tay Cùng anh sóng bước Nắng đùa mái tóc Chồi biếc trên cây Lá vàng bay bay Như ngàn cánh bướm (Lá vàng rụng xuống Cho đất thêm màu Có mất đi đâu Nhựa lên chồi biếc)

Bàn tay em

Tác giả: Xuân Quỳnh Gia tài em chỉ có bàn tay, Em trao tặng cho anh từ ngày ấy, Những năm tháng cùng nhau anh chỉ thấy Quá khứ dài là mái tóc em đen. Vui, buồn trong tiếng nói, nụ cười em, Qua gương mặt anh hiểu điều lo lắng, Qua ánh mắt anh hiểu điều mong ngóng, Anh nghĩ gì khi nhìn xuống bàn tay?

Anh

Tác giả: Xuân Quỳnh Cây bút gẫy trong tay Cặn mực khô đáy lọ ánh điện tắt trong phòng Anh về từ đường phố Anh về từ trận gió Anh về từ cơn mưa Từ những ngày đã qua Từ những ngày chưa tới Từ lòng em nhức nhối...

Tiếng Việt

Tác giả: Lưu Quang Vũ Tiếng Việt gọi trong hoàng hôn khói sẫm Cánh đồng xa cò trắng rủ nhau về Có con nghé trên lưng bùn ướt đẫm Nghe xạc xào gió thổi giữa cau tre. Tiếng kéo gỗ nhọc nhằn trên bãi nắng Tiếng gọi đò sông vắng bến lau khuya Tiếng lụa xé đau lòng thoi sợi trắng Tiếng dập dồn nước lũ xoáy chân đê. Tiếng cha dặn khi vun cành nhóm lửa Khi hun thuyền, gieo mạ, lúc đưa nôi

Nói với mình và các bạn

Tác giả: Lưu Quang Vũ 1 Chúng ta tụm năm tụm ba Họp hành, giễu nhau, uống trà, đọc thơ, đi thực tế Ta viết những suy tư ngây ngô vờ là trí tuệ Những câu nhạt phèo chiếu lệ Những lời nhàm tai ai cũng quen rồi Mọi người quanh ta mang nỗi khổ oằn vai Ngực đất nước tai ương xé rách Ta viết mãi những điều vô ích Vô duyên sao ta cứ nhoẻn miệng cười Như phường bát âm thánh thót Mong cuộc đời xuôi tai.

Nhà chật

Tác giả: Lưu Quang Vũ Nhà chỉ mấy thước vuông, sách vở xếp cạnh nồi Nếu nằm mơ, em quờ tay là chạm vào thùng gạo Ô tường nhỏ treo tranh và phơi áo Ta chỉ có mấy thước vuông cho hạnh phúc của mình. Nhà chật như khoang thuyền hẹp nhỏ giữa sông Vừa căng buồm để đi, vừa nấu cơm để sống Phải bỏ hết những gì không cần thiết Ta chỉ có mấy thước vuông cho hành lý của mình.

Một bài thơ

Tác giả: Lưu Quang Vũ Lửa tí tách trên bếp đèn dầu hỏa Khói xanh bay ngoằn ngoèo - Chúng ta đã có nhau Chúng ta sẽ bắt đầu tất cả Tại sao em lại yêu anh Gã con trai viển vông và thất bại Người ta bảo: có lẽ hắn cũng có chút tài Mà lầm lẫn mà buồn mà trơ trọi

Hoa Tigôn

Tác giả: Lưu Quang Vũ (Tặng Giang) Nhà văn xưa tôi yêu mến mê say Nay già lão được chính quyền sủng ái Lưng còng xuống quên cả lời mình nói Phản bội những điều trong cuốn sách thiêng liêng Bác tôi chỉ huy trinh sát trung đoàn Người anh hùng tuổi thơ tôi thán phục Nay thủ trưởng một văn phòng lớn Suốt ngày lau xe đạp chữa đèn pin