Việt Tân

Người dân ở quê tôi, một làng quê không nghèo ở Thanh Hóa, chưa bao giờ nghe nói đến hai chữ Việt Tân, cho đến khi công an trên tỉnh về làng và nói rằng, Long làng mình làm cho tổ chức phản động Việt Tân ở nước ngoài. Làng trên xóm dưới xôn xao. Một đồn mười, mười đồn trăm, câu chuyện được thêu dệt nên có lẽ lúc này đã vượt xa trí tưởng tượng của tôi. Đối với nông thôn Việt Nam, đó là chuyện tày trời và không cách gì bào chữa nổi.
Tôi chưa bao giờ muốn viết về những chuyện nhảm nhí xung quanh những tin đồn kiểu đó, bởi chạy theo và chiều lòng dư luận là một trong những thứ tôi căm ghét nhất trên đời. Đúng ra thì những người bị quy chụp như tôi chẳng có nghĩa vụ phải giải thích với ai, người phải giải thích và đưa ra bằng chứng phải là những người tung tin đồn mới phải.
Nhưng trong tình thế này, im lặng nghĩa là đồng ý với tin đồn. Tôi đành phải thú nhận rằng, tôi có dính dáng đến đảng phái chính trị, thậm chí là dính rất sâu. Đó là một đảng đã có gần 85 năm tuổi đời, nơi bố mẹ tôi là đảng viên, và cũng là nơi mà tôi đã từng nhiều lần là cảm tình viên thời còn học trường Luật ở Hà Nội. Hầu hết mọi người sẽ đoán ra được đó là đảng nào, nhưng với một thiểu số ít ỏi còn lại chưa đoán ra, tôi có thể nói rõ luôn đó là Đảng cộng sản Việt Nam. Trải nghiệm với đảng phái của tôi chỉ có thế, và cộng thêm những lần trốn học cảm tình đảng ngày xưa. Mọi sự thêu dệt khác đều sai sự thật. Nay xin bố cáo.

Comments

  1. Tôi tin điều này ở Trịnh Hữu Long

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

Trao đổi với Hoàng Thị Nhật Lệ và Đông La về Tuyên bố 258

Từ sông Tamsui nghĩ về sông Tô Lịch